Trúc Mã Từng Thề Quyết Không Cưới Tôi, Giờ Lại Đòi Làm Chồng - Chương 3

Cảm thấy tôi không được việc đúng không. Tôi cũng thấy vậy.
Tôi thản nhiên ngồi xuống xem TV, xem mệt rồi sẽ vào bếp xem Giang Phàm làm đến đâu.
Cậu ấy bị nhìn phiền quá, nói: "Còn nhìn nữa thì chị vào xào đấy."
Chịu đựng đến 12 giờ, cuối cùng cũng đợi được Giang Phàm gọi tôi ăn cơm.
Cái này… quá… ngon!!!
Tôi "xử" hết một bát cơm chưa đầy năm phút.
"Kiều Tịnh, chị chết đói à?"
Tôi lười quan tâm cậu ấy, đẩy bát, "Đi, xới thêm cho chị một bát."
Đợi tôi ăn xong bát cơm thứ hai ngẩng đầu lên, phát hiện cậu ấy đang nhìn tôi cười.
Tôi lườm cậu ấy một cái: "Cười gì mà cười!" Mặc dù cười lên rất đẹp.
Giang Phàm đột nhiên thốt ra một câu không đầu không cuối: "Muốn ăn cả đời không?"
Tôi nhìn cậu ấy, không khí có chút không đúng.
Sau đó cậu ấy cười cười, dùng đũa gõ nhẹ vào đầu tôi, "Không có gì, ăn cơm nhanh đi."
Giang Phàm đã sống chung với tôi gần một tháng.
Hôm nay, là sinh nhật cậu ấy. Để báo đáp ơn cậu ấy làm đầu bếp cho tôi trong một tháng này, tôi đã chi tiền khủng 120 tệ mua cho cậu ấy một cái bánh kem.
Tôi đi ra ngoài lúc 11 giờ sáng, khi trở về đã khoảng 1 giờ chiều, nhưng lạ lùng là, Giang Phàm không có nhà.
Lúc này, cậu ấy gửi cho tôi một tin nhắn Wechat.
"Tôi có chút việc, nhưng sẽ không về quá muộn, khoảng 5 giờ sẽ về."
"À, cơm đã để trong tủ lạnh, nhớ hâm nóng lại rồi ăn."
Tôi không nghĩ nhiều, dù sao bánh kem 4 giờ mới giao đến, thừa thãi thời gian.
Tối nay, tôi định tỏ tình với cậu ấy.
Giang Phàm trở về, thấy cái bánh kem còn to hơn mặt cậu ấy trên bàn, mắt chữ O mồm chữ A.
"Cảm động không, chị chi tiền khủng mua cho em đấy." Tôi vỗ vỗ vai cậu ấy.
Giang Phàm khựng lại, nhìn tôi, "…Ăn hết cái này… còn ăn cơm nổi không?"
"Nó chính là bữa tối."
Cậu ấy im lặng.
Rèm cửa tôi mua có khả năng chắn sáng tốt, kéo lại không bật đèn thì tối như ban đêm.
Tôi cắm nến cho cậu ấy, cười nói: "Ước một điều ước đi."
Nến thổi tắt, tôi lại bật đèn lên.
"Giang Phàm, tôi có chuyện muốn nói với cậu."
Đúng lúc tôi chuẩn bị mở lời, cậu ấy lại ngắt lời tôi, "Tôi nói trước."
Cậu ấy nhìn chằm chằm vào mắt tôi, lần này sự thâm tình đó, hình như không phải vì mí đôi nữa. Hình như có một số thứ đang nhảy múa.
Những thứ quấn quýt, mong muốn, tình yêu đó, sau khi cậu ấy nói ra câu anh thích em, tất cả đều hóa thành nụ hôn này.
Tôi vòng tay qua sau gáy cậu ấy.
Ở bên nhau đi, Giang Phàm.
Vào ngày Quốc Khánh, chúng tôi tổ chức đám cưới.
Cậu ấy hơi say, vừa vào phòng tân hôn đã đè tôi vào tường hôn, còn khẽ gọi tôi là vợ.
Giang Phàm đột nhiên mở lời: "Chị ơi, chị biết chiều hôm sinh nhật tôi tôi đi làm gì không?"
"Làm gì?"
Cậu ấy đột nhiên đứng thẳng dậy, vuốt ve môi tôi, nhìn chằm chằm vào tôi, "Tôi đi cầu xin chú dì gả chị cho tôi đấy."
?!
"Giang Phàm! Sao em nhỏ tuổi hơn chị mà lại tinh ranh thế!"
"Tôi nhỏ tuổi hơn chị, nhưng tôi cũng là một người đàn ông."
Nói xong, những nụ hôn dày đặc rơi xuống. Cậu ấy không thấy chán, tôi cũng không đẩy ra được.
Lúc nhỏ, tôi không cố ý vả một cái khiến Giang Phàm khóc, mắt cậu ấy đỏ hoe, lớn tiếng nói với tôi: "Lớn lên tôi quyết không cưới cái đồ con gái bạo lực như cô!"
Bây giờ, cậu ấy đè tôi vào tường, vừa hôn vừa khe khẽ gọi tôi là vợ.
Ai nói thanh mai không thắng nổi thiên giáng. Giữa tôi và Giang Phàm, chưa từng có thiên giáng. Trong mắt cậu ấy, chỉ có tôi; trong tim tôi, chỉ có cậu ấy.

Truyện Được Đề Xuất Khác

Trùng Sinh: Vịt Hóa Thiên Nga & Màn Báo Thù Nữ Phụ Trà Xanh

Trùng Sinh: Vịt Hóa Thiên Nga & Màn Báo Thù Nữ Phụ Trà Xanh

Tác giả: Mây cuộn mây tan

Hồ Ly Nhỏ, Đừng Chạy!

Hồ Ly Nhỏ, Đừng Chạy!

Tác giả: Nhu Yếu Thái Dương

Phượng Hoàng Trùng Sinh: Tàn Báo Cung Đình

Phượng Hoàng Trùng Sinh: Tàn Báo Cung Đình

Tác giả: Trồng một vầng trăng