Sau Họp Lớp, Chồng Luật Sư Đề Nghị Ly Hôn Để Cứu Vớt Người Cũ - Chương 7

Năm đó, ngày kỷ niệm ngày cưới của Đoạn Sâm và Tô Du, một bữa tiệc lớn được tổ chức, mời đến đủ loại nhân vật thượng lưu.
Bọn họ vốn định phát video quảng bá của tập đoàn họ Đoạn trong bữa tiệc.
Kết quả khi mở máy chiếu lên lại là cảnh phu nhân họ Đoạn là Tô Du đang ôm hôn Song Dự Nam nồng nhiệt ở cầu thang.
Nghe nói ngày hôm đó mọi thứ đều loạn cào cào, Đoạn Sâm suýt chút nữa đã đánh chết Tô Du ngay tại chỗ.
Ngoài ra kẻ chủ mưu là Song Dự Nam cũng bị trả thù, bị người ta đánh gãy một cánh tay.
Nhưng dù vậy anh ta cũng không dừng tay.
Đến năm thứ hai, cuối cùng anh ta cũng đưa được Đoạn Sâm vào tù.
Trốn thuế lậu thuế, dùng thủ đoạn bất hợp pháp để trục lợi...
Tất cả tài sản đều bị đóng băng và tịch thu.
Ngày hôm đó anh ta đã gọi cho tôi một cuộc điện thoại.
Chỉ là rất tiếc, lúc đó tôi không có ở bên điện thoại.
Người giúp tôi nghe máy là Trì Thành.
Trước đây tôi tuyệt đối không bao giờ nghĩ mình sẽ ở bên một cậu nhóc như Trì Thành.
Nhưng lòng người đều được làm từ thịt cả.
Cậu ấy chân thành nhiệt tình, biết giữ khoảng cách lịch sự, mưa dầm thấm lâu, từng chút một làm lay động trái tim tôi.
Cậu ấy không khéo mồm khéo miệng như Song Dự Nam nhưng lại dùng hành động thực tế để chứng minh tình cảm của mình.
Chúng tôi ở bên nhau là chuyện thuận theo tự nhiên.
Nội dung cuộc điện thoại đó là do cậu ấy kể lại cho tôi.
Cậu ấy nói người đàn ông ở đầu dây bên kia nghe có vẻ vui mừng khôn xiết, kích động hỏi tôi rằng bây giờ anh ta đã khiến những người đó phải trả giá rồi, tôi có thể cho anh ta một cơ hội nữa không, giống như trước đây vậy——
"Khi anh ta nghe thấy giọng của em thì vô cùng thất vọng," Trì Thành nói: "Em định bảo anh ta lát nữa gọi lại, nhưng mà bên kia nghe chừng bỗng nhiên trở nên rất hỗn loạn..."
Sau này nghe những người bạn khác kể lại tôi mới biết, hóa ra Tô Du sau khi mất hết tài sản đã phát điên.
Cô ta mua một con dao gọt hoa quả rồi đâm Song Dự Nam.
"Anh ta chết chưa?"
Tôi tò mò hỏi.
"Chắc là không đến mức đó đâu," bạn tôi nói: "Nhưng anh ta bây giờ cũng đủ thảm rồi, trước khi vào tù Đoạn Sâm đã đánh gãy một cánh tay của anh ta, anh ta lại không có việc làm, túi tiền rỗng tuếch, nghe nói bị đâm trọng thương phải nhập viện mà bên cạnh chẳng có lấy một bóng người..."
Trì Thành cùng tôi nghe điện thoại, nhỏ giọng hỏi tôi: "Vậy chị có muốn đi thăm anh ta không?"
Dù sao cũng còn nhỏ tuổi, tính tình thiếu niên.
Tôi mỉm cười lắc đầu.
"Anh ta thế nào đều không liên quan đến tôi."
Gương vỡ không thể lành.
Cho dù anh ta có làm bao nhiêu đi nữa cũng không thể bù đắp được những tổn thương đã gây ra cho tôi trước đây.
Hơn nữa bây giờ tôi cũng đã có người quan trọng hơn rồi.
Tôi sẽ không vì một đoạn tình cảm thất bại mà đánh mất khả năng yêu thương người khác, cũng sẽ không vì thế mà dừng lại không tiến bước.
Tương lai của tôi còn dài lắm.

Truyện Được Đề Xuất Khác