Nhật Ký Yêu Thầm Của Hai Kẻ Nhát Gan - Chương 5
Chúc bạn học Cá Voi học tập thuận lợi, hy vọng có thể cùng cô ấy đón Giáng Sinh.
【Nhật ký Tô Kình】
2013.12.24
Nghe nói hôm nay bạn học Y sẽ về trường.
Tối qua đã mua táo, sáng sớm tinh mơ thức dậy.
Trời còn chưa sáng đã đến trường, rón ra rón rén trèo cửa sổ vào lớp cậu ấy.
Nhét quả táo vào trong ngăn bàn cậu ấy.
Lén lén lút lút, hệt như làm trộm.
Đây chắc là chuyện dũng cảm nhất tôi từng làm trong cuộc yêu thầm này rồi.
Có điều nghe nói bạn học Y nhận được quá nhiều quà, trên bàn nhét không hết, bèn chia cho các bạn xung quanh.
Quả táo không chút bắt mắt kia của tôi chắc chắn cũng nằm trong số đó nhỉ.
Trong lòng có chút không dễ chịu.
Cậu ấy được yêu thích như vậy, kết quả thế này rõ ràng đã nằm trong dự liệu, tôi còn đang mong chờ điều gì chứ?
Cậu ấy vốn dĩ không cần cho tôi hồi đáp gì, người được thích không có lỗi.
Bạn học Y, đêm Giáng Sinh vui vẻ nha, chúc cậu vạn sự như ý, bình an hỉ lạc.
【Nhật ký Giang Tự Hoài】
2013.12.24
Mang quà cho bạn học Cá Voi.
Nói ra thì, tôi cũng không phải người nhát gan.
Nhưng khi đối mặt với bạn học Cá Voi lại không cách nào to gan được.
Không dám nhìn thẳng cô ấy, không dám chủ động bắt chuyện với cô ấy.
Càng đừng nói đến chuyện bày tỏ tâm ý.
Tôi cũng không biết mình đang sợ hãi điều gì.
Tan học tự học, tôi mượn cớ bù bài tập những ngày qua, ở lại lớp đến rất muộn.
Đợi đến khi đèn các lớp xung quanh từng ngọn từng ngọn tắt đi.
Tôi mò đến lớp của bạn học Cá Voi, đặt quà lên bàn cô ấy.
Thực ra hôm nay có rất nhiều người tặng táo cho tôi, tôi đều chia cho người khác rồi.
Nhưng không ngờ tuốt bên trong ngăn bàn, thế mà còn giấu một quả bị sót lại.
Không có ký tên.
Giấu sâu như vậy, nhất định là người đầu tiên đến tặng nhỉ.
Nghĩ đến hôm nay cũng chưa ăn táo, tôi bèn ăn hết quả này từng miếng từng miếng một.
Ăn mà không biết mùi vị gì.
Bởi vì quả táo tôi muốn nhất kia, mãi mãi cũng không nhận được.
Bạn học Cá Voi, chúc cậu đêm Giáng Sinh vui vẻ, hy vọng cậu có thể thích món quà của tớ.
【Nhật ký Tô Kình】
2013.12.25
Hôm nay lễ Giáng Sinh, tâm trạng vui mừng.
Sáng vào lớp, bất ngờ phát hiện trên bàn có một cuốn bản thảo của Miyazaki Hayao, và một chiếc hộp nhạc chủ đề Totoro.
Tôi rất thích các tác phẩm anime của Miyazaki Hayao, đặc biệt là Totoro, cho nên cái này là... tặng cho tôi sao?
Không có ký tên, hỏi qua thì không phải Nhan Nhan, cũng không phải Cố Chi Hành, vậy thì sẽ là ai chứ?
Các bạn học xung quanh đều cười đầy ẩn ý, thiện ý trêu chọc tôi, nhưng đều không biết quà là do ai tặng.
Tôi cẩn thận cất kỹ món quà, trong lòng có chút không biết là tư vị gì.
Bình thường phổ thông như tôi, cũng có người thích sao?
Tôi cẩn trọng từng li từng tí đuổi theo bóng lưng phía trước, vươn tay lại không chạm được tới mặt trăng.
Phía sau tôi, thế mà cũng có người đang lặng lẽ dõi theo tôi, bị ngôi sao ảm đạm không chút ánh sáng là tôi đây chiếu sáng.
Tôi đột nhiên nảy sinh sự đồng cảm cực lớn với người tặng quà này.
Có chút đau lòng cho người ấy.
Yêu thầm rất khổ, sợ người ấy biết, lại sợ người ấy không biết.
Yêu thầm rất chua, muốn gặp người ấy, lại không dám gặp người ấy.
Yêu thầm rất chát, chát đến mức từ đầu đến cuối, tất cả cảm xúc đều chỉ có một mình bạn biết.
Tôi đã nếm qua mùi vị vừa ngọt ngào vừa đau khổ này rồi, hy vọng đừng có ai giống như tôi.
Vị bạn tặng quà này ơi, quà tôi rất thích, cũng cảm ơn sự yêu thích của bạn.
Nhưng xin đừng thích tôi nữa nhé.
Đừng để bản thân rơi vào cái vòng luẩn quẩn bị cảm xúc của người khác lôi kéo, nhất là một người không cách nào hồi đáp.
Hơn nữa, tôi cũng không đủ tốt, không đáng được thích đâu.
Chúc bạn Giáng Sinh vui vẻ nhé, bạn sẽ gặp được người rực rỡ hơn, sẽ có niềm vui xán lạn hơn đang đợi bạn.
【Nhật ký Giang Tự Hoài】
2013.12.27
Dậy sớm, rảnh rỗi không có việc gì bèn lên tầng ba tìm người.
Vừa hay nhìn thấy bạn học Cá Voi đang học thuộc lòng trong lớp.
Trông thật ngoan ngoãn.
Cô ấy mặc áo màu xanh lam, tôi cũng mặc áo màu xanh lam.
Làm tròn lên chính là đồ đôi đấy!
Buổi trưa, lượn lờ ở nhà ăn nửa ngày.
Bạn học Cá Voi rất muộn mới đến ăn cơm.
Cô ấy gọi cá kho và rau cải thìa.
Tôi cũng gọi giống hệt cô ấy.
Cô ấy ăn cơm thật yên lặng, xem ra rất thích ăn cá.
Buổi tối, đi dạo sân vận động.
Gặp bạn học Cá Voi đang tán gẫu với bạn.
Giọng nói nho nhỏ mảnh mai, tôi nghe không rõ nói gì.
Hôm nay gặp bạn học Cá Voi ba lần, là duyên phận nhỉ?
Sáng trưa tối đều gặp mặt, làm tròn lên chính là cùng nhau đón Giáng Sinh rồi!
Chỉ là gã con trai kia cứ ở cùng cô ấy mãi.
A a a, có thể tránh xa bạn học Cá Voi nhà tôi ra chút được không hả?
Bạn cùng bàn nói cả ngày tôi cứ lén lén lút lút, giống như đang theo dõi người khác vậy.
Tôi mới không làm cái chuyện như thế!
Bạn học Cá Voi, chúc cậu Giáng Sinh vui vẻ, hy vọng ngày nào cậu cũng vui vẻ.
【Nhật ký Tô Kình】
2013.12.27
Hôm nay tuyết đầu mùa rơi rồi, tâm trạng nhẹ nhõm.
【Nhật ký Tô Kình】
2013.12.24
Nghe nói hôm nay bạn học Y sẽ về trường.
Tối qua đã mua táo, sáng sớm tinh mơ thức dậy.
Trời còn chưa sáng đã đến trường, rón ra rón rén trèo cửa sổ vào lớp cậu ấy.
Nhét quả táo vào trong ngăn bàn cậu ấy.
Lén lén lút lút, hệt như làm trộm.
Đây chắc là chuyện dũng cảm nhất tôi từng làm trong cuộc yêu thầm này rồi.
Có điều nghe nói bạn học Y nhận được quá nhiều quà, trên bàn nhét không hết, bèn chia cho các bạn xung quanh.
Quả táo không chút bắt mắt kia của tôi chắc chắn cũng nằm trong số đó nhỉ.
Trong lòng có chút không dễ chịu.
Cậu ấy được yêu thích như vậy, kết quả thế này rõ ràng đã nằm trong dự liệu, tôi còn đang mong chờ điều gì chứ?
Cậu ấy vốn dĩ không cần cho tôi hồi đáp gì, người được thích không có lỗi.
Bạn học Y, đêm Giáng Sinh vui vẻ nha, chúc cậu vạn sự như ý, bình an hỉ lạc.
【Nhật ký Giang Tự Hoài】
2013.12.24
Mang quà cho bạn học Cá Voi.
Nói ra thì, tôi cũng không phải người nhát gan.
Nhưng khi đối mặt với bạn học Cá Voi lại không cách nào to gan được.
Không dám nhìn thẳng cô ấy, không dám chủ động bắt chuyện với cô ấy.
Càng đừng nói đến chuyện bày tỏ tâm ý.
Tôi cũng không biết mình đang sợ hãi điều gì.
Tan học tự học, tôi mượn cớ bù bài tập những ngày qua, ở lại lớp đến rất muộn.
Đợi đến khi đèn các lớp xung quanh từng ngọn từng ngọn tắt đi.
Tôi mò đến lớp của bạn học Cá Voi, đặt quà lên bàn cô ấy.
Thực ra hôm nay có rất nhiều người tặng táo cho tôi, tôi đều chia cho người khác rồi.
Nhưng không ngờ tuốt bên trong ngăn bàn, thế mà còn giấu một quả bị sót lại.
Không có ký tên.
Giấu sâu như vậy, nhất định là người đầu tiên đến tặng nhỉ.
Nghĩ đến hôm nay cũng chưa ăn táo, tôi bèn ăn hết quả này từng miếng từng miếng một.
Ăn mà không biết mùi vị gì.
Bởi vì quả táo tôi muốn nhất kia, mãi mãi cũng không nhận được.
Bạn học Cá Voi, chúc cậu đêm Giáng Sinh vui vẻ, hy vọng cậu có thể thích món quà của tớ.
【Nhật ký Tô Kình】
2013.12.25
Hôm nay lễ Giáng Sinh, tâm trạng vui mừng.
Sáng vào lớp, bất ngờ phát hiện trên bàn có một cuốn bản thảo của Miyazaki Hayao, và một chiếc hộp nhạc chủ đề Totoro.
Tôi rất thích các tác phẩm anime của Miyazaki Hayao, đặc biệt là Totoro, cho nên cái này là... tặng cho tôi sao?
Không có ký tên, hỏi qua thì không phải Nhan Nhan, cũng không phải Cố Chi Hành, vậy thì sẽ là ai chứ?
Các bạn học xung quanh đều cười đầy ẩn ý, thiện ý trêu chọc tôi, nhưng đều không biết quà là do ai tặng.
Tôi cẩn thận cất kỹ món quà, trong lòng có chút không biết là tư vị gì.
Bình thường phổ thông như tôi, cũng có người thích sao?
Tôi cẩn trọng từng li từng tí đuổi theo bóng lưng phía trước, vươn tay lại không chạm được tới mặt trăng.
Phía sau tôi, thế mà cũng có người đang lặng lẽ dõi theo tôi, bị ngôi sao ảm đạm không chút ánh sáng là tôi đây chiếu sáng.
Tôi đột nhiên nảy sinh sự đồng cảm cực lớn với người tặng quà này.
Có chút đau lòng cho người ấy.
Yêu thầm rất khổ, sợ người ấy biết, lại sợ người ấy không biết.
Yêu thầm rất chua, muốn gặp người ấy, lại không dám gặp người ấy.
Yêu thầm rất chát, chát đến mức từ đầu đến cuối, tất cả cảm xúc đều chỉ có một mình bạn biết.
Tôi đã nếm qua mùi vị vừa ngọt ngào vừa đau khổ này rồi, hy vọng đừng có ai giống như tôi.
Vị bạn tặng quà này ơi, quà tôi rất thích, cũng cảm ơn sự yêu thích của bạn.
Nhưng xin đừng thích tôi nữa nhé.
Đừng để bản thân rơi vào cái vòng luẩn quẩn bị cảm xúc của người khác lôi kéo, nhất là một người không cách nào hồi đáp.
Hơn nữa, tôi cũng không đủ tốt, không đáng được thích đâu.
Chúc bạn Giáng Sinh vui vẻ nhé, bạn sẽ gặp được người rực rỡ hơn, sẽ có niềm vui xán lạn hơn đang đợi bạn.
【Nhật ký Giang Tự Hoài】
2013.12.27
Dậy sớm, rảnh rỗi không có việc gì bèn lên tầng ba tìm người.
Vừa hay nhìn thấy bạn học Cá Voi đang học thuộc lòng trong lớp.
Trông thật ngoan ngoãn.
Cô ấy mặc áo màu xanh lam, tôi cũng mặc áo màu xanh lam.
Làm tròn lên chính là đồ đôi đấy!
Buổi trưa, lượn lờ ở nhà ăn nửa ngày.
Bạn học Cá Voi rất muộn mới đến ăn cơm.
Cô ấy gọi cá kho và rau cải thìa.
Tôi cũng gọi giống hệt cô ấy.
Cô ấy ăn cơm thật yên lặng, xem ra rất thích ăn cá.
Buổi tối, đi dạo sân vận động.
Gặp bạn học Cá Voi đang tán gẫu với bạn.
Giọng nói nho nhỏ mảnh mai, tôi nghe không rõ nói gì.
Hôm nay gặp bạn học Cá Voi ba lần, là duyên phận nhỉ?
Sáng trưa tối đều gặp mặt, làm tròn lên chính là cùng nhau đón Giáng Sinh rồi!
Chỉ là gã con trai kia cứ ở cùng cô ấy mãi.
A a a, có thể tránh xa bạn học Cá Voi nhà tôi ra chút được không hả?
Bạn cùng bàn nói cả ngày tôi cứ lén lén lút lút, giống như đang theo dõi người khác vậy.
Tôi mới không làm cái chuyện như thế!
Bạn học Cá Voi, chúc cậu Giáng Sinh vui vẻ, hy vọng ngày nào cậu cũng vui vẻ.
【Nhật ký Tô Kình】
2013.12.27
Hôm nay tuyết đầu mùa rơi rồi, tâm trạng nhẹ nhõm.
Truyện Được Đề Xuất Khác
Tổng Giám Đốc Cắt Ruột Thừa Của Tôi
Tác giả: Chiếc ô lớn của mặt trăng nhỏ
Sau Họp Lớp, Chồng Luật Sư Đề Nghị Ly Hôn Để Cứu Vớt Người Cũ
Tác giả: Bán cá văn manh
Sau Khi Chia Tay, Tôi Và Bạn Trai Cũ Thông Suốt Cảm Giác Đau Với Nhau
Tác giả: Diệu Liêm